Xỏ háng em đào mình dây ti hồng nhân lúc vợ đi vắng

những người bạn đến và đi như cảnh lá cành tơi tả trong cơn gió cuồng nộ, trận gió Lào hừng hực trên mảnh đất chùa tháp khô khan. Vũ, đụ má mày… Vũ cho ngón tay vào trong khều trên lớp da ướt nhẫy rồi lại dùng cả bàn tay bóp mạnh hai mép thịt căng phồng. Vũ lại châm thuốc, nhìn cô gái buôn lậụ Nàng cũng khá xinh, ngồi bệt trên tấm vải bạt che mui xe, chân nàng duỗi dài một cách mệt mỏi làm cho Vũ bỗng thèm rỏ rãi. Vũ cong lưng, Vũ nhổm người, Quyên giang chân thật rộng, của Vũ to quá, Quyên thấy chật chội, cái gì đó tưng tức trong nàng làm cho nàng vật vã quay quắt. -Đi chơi đĩ đi Vũ. Hương thấy rạo rực khắp người, vừa thích thú, vừa lo sợ. Quyên đê mê oằn oại. những người bạn đến và đi như cảnh lá cành tơi tả trong cơn gió cuồng nộ, trận gió Lào hừng hực trên mảnh đất chùa tháp khô khan. coi như em trả công quá giang. Quyên vừa pha trà vừa thấp giọng
-Ông xã em cũng đi rồi, nhưng còn ở đảo. Vũ lục túi áo Tú, một chiếc quần lót phụ nữ mỏng manh… -Mấy anh kia đâu rồỉ. Nó gọi tên Vũ, nó van xin Vũ, nó nhắc nhở Vũ phải nhớ đến câu thề mà hai đứa đã hứa với nhau, sẽ giúp nhau thoát khỏi cuộc đời tật nguyền. Vũ bóp mạnh đầu ngực và nghe thấy cô gái ưỡn người thở mạnh.