Bắn tinh đầy mặt nhầy nhụa nhưng nhìn em vô cùng khoái chí

Vận đen đến với nhà chúng tôi chẳng qua do một vụ tai nạn khi bố mẹ tôi đi du lịch và bốn chị em tôi ở nhà.. Liếc ánh mắt từ trên xuống dưới rồi chị Mai nói:
-Nhìn mày thế này có vẻ là không hợp làm em dâu tao rồi! Vừa mở cửa bước xuống thì chị Mai đon đả chạy qua chỗ mấy đứa bạn. Mắt chữ O mồm chữ A bà chị đang trêu chị Mai tôi nói:
-Sao gọi anh ấy là em vậy mày.. Chị Mai cười khì nói:
-Đấy là cái Sương nó chê chứ tao chê đâu, ăn xong rồi đi tắm đi mới đi cùng được với tao nghe chưa, không bạn tao nó lại chê! Đặc điêm dễ “nhận dạng” là má núm đồng tiền và cái răng khểnh. Tặc lưỡi chị Mai bảo:
-Kiểu chưa đi đến đâu nên là không thích thôi , thế nào? Chị Hương quay đầu lại nói:
-Vâng bình thường! Chị Mai lại gật đầu mà bảo:
-Thế chúng nó làm kiểu gì nhỉ, bé như thế sao mà làm được! dậy di nào! Tặc lưỡi chị Mai bảo:
-Kiểu chưa đi đến đâu nên là không thích thôi , thế nào? Vừa mở cửa bước xuống thì chị Mai đon đả chạy qua chỗ mấy đứa bạn. -Yên tâm đi bà chị, thằng em út của mấy bà chị không đến nỗi ngu bị gài bẫy như vậy đâu nhé. Muộn rồi Đạt! Thôi ăn đi ông tướng, ăn xong rồi đưa chị mua ít đồ! Nghe cái kiểu vô tư thế thì một bà chị mà tôi quen tên là Loan “vú bự” vỗ vào vai bà chị kia rồi nói:
-Sao không quay ra hỏi em nó là ai!