Anh thợ sửa nhà may mắn được chén chị khách gầm cao máy thoáng

Cả hai nằm ôm nhau trên sofa, hơi thở dồn dập dần chậm lại, ánh đèn vàng cam mờ nhạt hắt lên cơ thể trần truồng của họ, mồ hôi lấp lánh trên da. Thư khóc nấc, “Anh, em sợ, em ghét hắn, em không sướng gì hết,” nhưng lồn cô rỉ nước khi nhớ lại, lòng cô rối: “Sao mình không dám nói thật?” Hoàng thấy vậy thì ôm nàng vào lòng xoa dịu, tự trách mình thật khó hiểu. Ánh sáng trắng từ đèn huỳnh quang chiếu xuống sàn gạch men bóng loáng, phản chiếu những bóng người qua lại vội vã. Thư sợ hãi vì cơ thể phản bội khi nhắc đến chuyện lén lút với Nam, “Sao mình sướng khi anh hỏi vậy?” Hoàng thì mâu thuẫn, vừa giận Nam vừa kích thích khi tưởng tượng, ” Nó làm em sướng như nào, anh thật tò mò quá?” Họ ôm nhau ngủ, nhưng lòng không yên. Anh quay sang Thư, giọng trầm ấm pha chút khàn đục: “Em yêu, không sao nữa đâu, em yên tâm, anh ở đây rồi.” Anh bước tới, đôi tay rắn chắc ôm lấy cô từ sau, hơi thở nóng hổi phả vào gáy cô, bàn tay luồn qua lớp áo khoác mỏng, miết nhẹ lên eo cô, “Đừng sợ nữa, em.”
Thư giật mình, hơi ấm từ anh làm cô run lên, nhưng cơ thể cô lại đáp ứng theo cách không ngờ. Thư sợ hãi vì cơ thể phản bội khi nhắc đến chuyện lén lút với Nam, “Sao mình sướng khi anh hỏi vậy?” Hoàng thì mâu thuẫn, vừa giận Nam vừa kích thích khi tưởng tượng, ” Nó làm em sướng như nào, anh thật tò mò quá?” Họ ôm nhau ngủ, nhưng lòng không yên.